whiff/ wɪf /

1.noun[c] 

(风、气体等)一吹,一阵;一缕

2.noun[c] [Zoology] 

帆丽鲆鱼

3.noun[c] [American English] [Spoken] [Baseball] 

三振出局

4.vt.

吸入;嗅到

5.vt.

吹送,吹起

6.verb

空挥;三振出局

7.verb

重重地吸或喷(香烟)

8.vi.

吹,喷出;吐气